Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin shock. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tin shock. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011

Sự thật ‘nước hoa kích dục’

Gần đây, giới dân chơi đang đồn đại về một loại nước hoa, chỉ ngửi là nạn nhân đã không kiềm chế được ham muốn và sẵn sàng “trao thân”.
Rao bán rầm rộ trên mạng.
Chỉ một cái click trên trang web quảng cáo sexshop, người dùng có thể dễ dàng nhìn thấy những lời rao bán về lọ thuốc mê kích dục Quick (được bán với giá từ 650.000 – 700.000 đồng/chai 10ml). Giá ở trên mạng là vậy nhưng khi thâm nhập thị trường tại cửa hiệu bán thuốc thì giá một lọ nước hiệu Quick đội lên gần tới 1 triệu đồng.
Theo hướng dẫn của người rao bán, chỉ cần hít phải mùi hương là “bất cứ em gái nào cũng sẽ bị kích thích và sẵn sàng trao thân”. Cách sử dụng thì lại càng đơn giản, chỉ cần xịt vào phía đối phương và sau khi họ hít vào thì ham muốn sẽ trỗi dậy. Hiện Quick đang được dân chơi Sài thành rất ưa chuộng.
Không chỉ có nhãn hiệu Quick, trên một diễn đàn tràn ngập quảng cáo có nội dung bán Poppers xách tay từ Mỹ về: “Mình có vài chai popper Jungle Juice Plus xách tay từ Mỹ về, chia lại cho các bạn ở Sài Gòn… Hàng còn nguyên nắp, bảo quản tốt trong tủ lạnh. Giá 550.000 đồng/chai…”
Ngửi mùi là hiến thân?
Theo môt bài báo đăng gần đây, khi loại thuốc mê kích dục này ra đời, nhiều dân chơi chuyên nghiệp đã dùng các loại thuốc mê kích dục có mùi hương “chết người” này bơm vào lọ nước hoa sành điệu để ngụy trang, nhiều thiếu nữ đã bị sập bẫy sau khi “hồn nhiên” hít phải.

Thiếu nữ đang thử “phê nước hoa”. Với chức năng hỗ trợ hưng phấn, một lọ “nước hoa kích dục” đề quảng cáo “không bao giờ vờ lên đỉnh”. Ảnh: midwestlens.com.
Bài báo này thuật: một nạn nhân tên Thủy, là nhân viên văn phòng một công ty tại quận 10, TP HCM, đau đớn kể lại rằng sếp cô có đi nước ngoài về và tặng cho cô một món quà nhỏ. Thủy mở hộp quà, thấy một chai nước hoa hàng hiệu. Sếp Thủy còn nhắc khéo: thử xịt và ngửi mùi xem có thích không. Tuy nhiên, chỉ ít lâu sau đó, Thủy thấy cơ thể nóng ran, tự dưng ham muốn trỗi dậy và ngoan ngoãn làm theo sự sắp xếp của sếp. Khi tỉnh dậy, Thủy bàng hoàng khi trên người không còn một mảnh vải che thân.
Không chỉ riêng Thủy mà Hạnh – sinh viên năm hai đại học – cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Trong một lần đi xem phim, cậu bạn trai của Hạnh rút trong túi quần ra một chai nước hoa tặng cho Hạnh. Quá bất ngờ trước sự ga lăng của anh chàng, Hạnh muốn thử mùi hương. Bỗng nhiên, cơ thể thay đổi đột ngột. Khi bạn trai đòi chở vào khách sạn, Hạnh nhanh chóng gật đầu. Sau đó, Hạnh phải gánh chịu một hậu quả nặng nề khi đã trót mang thai. Sợ gia đình, bạn bè biết chuyện, Hạnh quyết định phá thai trong nỗi đau giằng xé.
Thực tế không dễ ‘nổi hứng’
Tuy nhiên, theo các chuyên gia, “nước hoa kích dục” thực chất là hoá chất nitrat alkyl (dung dịch bay nhanh như nước hoa và tạo hưng phấn tức thời khi hít phải), có tên lóng tiếng Anh là Poppers . Nhóm hóa chất nitrat alkyl bao gồm nitrat amyl, nitrat butyl và nitrat isobutyl. Nitrat amyl thường được sử dụng trong y tế như một loại thuốc giải chất độc xyanua. Nhưng thuật ngữ “Poppers” thường để chỉ chất được sử dụng như một chất tạo khoái cảm. Nitrat Amyl và một vài nitrat alkyl khác – hiện là thành phần trong các sảng phẩm như nước hoa xịt phòng, nước lau đầu băng từ – thường được xịt với mục đích làm tăng cảm giác thư thái.

Poppers được bày bán nhiều ở phương Tây. Ảnh: BBC Advice.
Theo một nghiên cứu và xếp hạng những loại thuốc gây gại cho sức khỏe được thực hiện bởi các cố vấn Chính phủ Anh và dựa vào những bằng chứng khoa học cho thấy Poppers có vẻ như ít gây hại hơn các loại chất kích thích khác như rượu và thuốc lá.
Mặc dù theo ít nhất một nhà phân tích thì Poppers ít gây hại cho xã hội và cá nhân hơn những chất gây khoái cảm khác nhưng nhiều trường hợp có thể gây ra những hậu quả khôn lường. Phản ứng phụ thường gặp là đau đầu và đôi khi nam giới gặp phải vấn đề cương cứng tức thời. Theo các báo cáo y tế, phản ứng phụ dễ thấy nữa là giảm thị lực tức thời và rối loại nhịp tim. Nếu sử dụng liên tục hoặc quá nhiều sẽ gây đến ngộ độc khí carbon monoxide, nhiễm độc gan thận. Nếu chất này xâm nhập vào hệ thống tiêu hóa có thể dẫn đến tử vong. Còn nếu làm đổ ra tay có thể gây bỏng da.
Hiệu ứng của Poppers, theo phân tích, người hít phải không chỉ bị giãn động mạch mà còn làm giãn các cơ trơn trên cơ thể, cơ vòng hậu môn và âm đạo, giúp thâm nhập hậu môn trở nên dễ dàng hơn và giảm cảm nhận đau đớn. Chưa rõ liệu nó có ảnh hưởng trực tiếp lên não. Việc tăng cường lưu thông máu và tăng nhịp tim khiến người sử dụng có cảm giác nóng người và dễ hưng phấn. Tuy nhiên hiệu ứng của Poppers chỉ kéo dài trong vòng đôi phút.
Và chỉ được… giới đồng tính ưa chuộng
Poppers được bày bán ở các “Shop người lớn”, các hộp đêm và quán bar cho giới đồng tính nam ở các nước Châu Âu và Mỹ. Poppers thường ngửi trực tiếp từ lọ dễ dàng.
Poppers cũng rất phổ biển tại phương Tây vào cuối những năm 1970. Theo thời báo Times và Wall Street Journal, loại chất này rất phổ biến với người đồng tính và sau đó lan truyền rất nhanh ra các giới khác nhờ hiệu ứng kích thích của nó và sự quảng bá rầm rộ. Người sử dụng Poppers ở mọi tầng lớp từ công nhân đến doanh nhân thành đạt và cả giới nghệ sĩ múa.
Theo một nghiên cứu của Mỹ được công bố năm 1988, 69% nam giới, người có quan hệ đồng tính nam ở khu vực Baltimore-Washington DC (Mỹ) cho biết, họ đã thường sử dụng Poppers. 11% người sử dụng chất kích thích trong khu vực có sử dụng Poppers, tăng 22% trong số “những người lạm dụng”. Cả hai nhóm đã thường sử dụng Poppers để tạo hưng phấn, nhưng đã phần đàn ông sử dụng chúng khi đang quan hệ với người cùng giới. Các hiệu ứng cơ bản của Popper có thể là lý do Poppers là rất phổ biến giữa các người đồng tính nam – vì nó giúp cho giao hợp qua “cửa sau” dễ dàng hơn.
Mới đây, mục “Tư vấn” của BBC khuyến cáo, không nên sử dụng Poppers nếu người dùng đang sử dụng Viagra, bởi sự kết hợp này có thể làm hạ huyết áp quá mức. Cũng theo mục này, tàng trữ Poppers ở Anh không bị cấm nhưng việc cung cấp chúng có thể vi phạm Đạo luật Y tế của nước này.

Tưới xăng giết mẹ rồi ung dung đi ngủ

Người mẹ già thành ngọn đuốc sống lao xuống sân kêu cứu còn hắn lại ung dung đi ngủ!
Đứa con một bất hiếu
Ngày 2-10-2010, Công an huyện Đà Bắc (tỉnh Hòa Bình) nhận được tin báo của ban Công an xã Tiền Phong về việc vào khoảng 23h ngày 30-9, Đinh Công Hà (sinh năm 1979), trú tại xóm Điêng, xã Tiền Phong, huyện Đà Bắc (Hòa Bình) đã đổ xăng lên bà Đinh Thị Bình (sinh năm 1952) rồi châm lửa đốt như ngọn đuốc sống. Nạn nhân trong vụ án này chính là mẹ đẻ của Hà. Hắn là đứa con duy nhất của người phụ nữ này. Những tưởng đứa con duy nhất với bao yêu thương gửi gắm niềm hi vọng sẽ đem lại niềm an ủi khi tuổi già bóng xế, nào ngờ, sự đời luôn tạo những trớ trêu ngoài mong muốn.
Cuộc đời bạc phận của một người đàn bà, luôn tạo ra những nỗi ám ảnh riêng cho những ai giàu lòng trắc ẩn. Khi không còn niềm hi vọng, chỉ biết bấu víu vào con, như một niềm an ủi cuối cùng, thì người đàn bà có thể làm bất kỳ điều gì, thậm chí là hi sinh thân mình cho con, nhất là khi gặp cảnh đời éo le. Đó chính là câu chuyện về số phận sau bi kịch mà không phải ai cũng thấu hiểu này. Khi Hà được 2 tuổi, chồng bà Bình bỏ mẹ con bà ra đi. Sự ra đi nào cũng có nguyên nhân, song không ai hiểu bằng người trong cuộc. Còn nỗi đắng cay nào hơn thế? Con dại, thân cò, chỉ có ước muốn đơn giản là gọi tên cũng không thể đầy đủ. Một mình tần tảo nuôi con khôn lớn rồi dựng vợ gả chồng, tạo dựng sự nghiệp cho con, bà Bình luôn mong rằng sau này về già, bà sẽ được thằng con độc nhất phụng dưỡng, báo hiếu. Nhưng ngờ đâu, đứa con mà bà mang nặng đẻ đau lại là hung thủ dã tâm đổ xăng lên người bà rồi châm lửa đốt.

Ảnh minh họa - Internet
 
Trao đổi với phóng viên về vụ án này, một điều tra viên tham gia phá án không khỏi suy tư. Thường trong các vụ án, xét tính chất, mức độ nghiêm trọng trong hành vi của hung thủ, bao giờ cũng xem xét đến cách hung thủ ra tay. Mà ra tay như đứa con bất hiếu này thì quả là tàn ác. Nếu hung thủ dùng dao, vung dao chém một nhát, thì đi một nhẽ, đằng này tưới xăng lên là một hành động, tiếp đó châm lửa đốt là hành vi tiếp theo, chuỗi hành vi này thật đáng lên án vì nó quá tàn nhẫn. Và hơn hết, đây là một vụ án thương tâm.
Chỉ vì thương con dâu
Theo lời kể của thượng úy Nguyễn Tiến Đạt – Đội trưởng đội tham mưu, nguyên nhân của vụ án đau lòng xuất phát từ việc bà Bình bênh con dâu (vợ Hà) mà xảy ra sự việc đau lòng này.
Hôm đó, sau cuộc “trà dư tửu hậu” ở nhà anh Đinh Công Hậu, người cùng xóm Điêng, Đinh Công Hà tiếp tục rủ anh Hậu về nhà mình uống rượu đến say mềm. 22h cùng ngày, sau khi bạn bè ra về, Hà bò lên chiếc giường kê trong bếp lăn kềnh ra ngủ. Đến 23h, vợ Hà là chị Đinh Thị D (sinh năm 1984) đi ăn liên hoan về. Thấy trời lạnh mà Hà nằm còng queo, chị D nhẹ nhàng đắp chăn cho chồng nhưng vẫn khiến Hà giật mình thức giấc. Mượn cớ, Hà quát nạt chửi mắng vợ và đuổi chị D ra khỏi nhà vì đi chơi về muộn.
Giữa đêm khuya thanh vắng, nghe thấy tiếng con trai và con dâu cãi vã oang oang khiến bà Bình đang ngủ trong nhà chính phải thức giấc. Bà xuống bếp xem sự tình thế nào, nhưng vừa thấy bà Bình, Hà càng la ó om xòm, chửi bới vợ thậm tệ. Hà đề nghị mẹ không xen vào chuyện riêng của hai vợ chồng mà muốn tự “dạy vợ” nhưng vì không muốn con trai mượn rượu làm càn, bà Bình nói: “Khuya rồi, các con đừng chửi nhau nữa, hàng xóm người ta cười cho”. Nhưng vừa nghe bà Bình nói, Hà nổi cơn điên loạn, tiếp tục chửi mắng vợ, đập phá đồ đạc trong nhà. Dù uất ức vì hành động hỗn láo của thằng con nhưng bà Bình vẫn cố can ngăn: “Tao nói rồi, nếu mày không nghe thì chỉ có tan cửa nát nhà!”…
Không để cho bà Bình nói thêm, cho rằng mẹ bênh vợ mà không lý gì đến mình, Hà vẫn ra sức đập phá đồ đạc. Hà lớn tiếng quát nạt bà Bình và vợ: “Mẹ con mày bênh nhau, tao giết chết hết!”. Bị con lăng nhục, bà Bình nói: “Giết…, thì giết đi”. Câu nói của người mẹ, chỉ vì thương con và cũng vì uất ức đứa con không nghe lời, chứ nào nghĩ đến việc gì sẽ xảy ra.
Sau câu nói đầy uất ức và cũng mang tâm trạng bất lực của người mẹ già, Hà giật luôn can xăng treo trên tường nhà bếp, tưới từ vai xuống lưng mẹ rồi thản nhiên lấy bật lửa gas trong túi quần ra châm lửa gí vào người bà Bình. Người mẹ tội nghiệp biến thành ngọn đuốc sống di động. Bà chạy xuống sân trước nhà hô hoán nên được hàng xóm đến dập lửa, đưa đi cấp cứu. Sau khi châm lửa đốt bà Bình, Hà tiếp tục đi ngủ mà không hề mảy may đến sự sống chết của người mẹ tội nghiệp.
Bà Bình nhập viện trong tình trạng bỏng nặng. Được các bác sĩ tận tình cứu chữa, bà Bình may mắn thoát chết nhưng bị tổn hại 61% sức khỏe với hàng chục vết sẹo do bỏng độ 3, độ 4 trên khắp cơ thể. Sau khi thiêu sống mẹ, biết bà Bình đang nằm viện trong cơn nguy kịch nhưng Hà không ra chăm nuôi mà còn bỏ trốn ra đảo Thung (thuộc xã Tiền Phong). Đến ngày 4-1-2010, Hà mới ra đầu thú tại công an huyện Đà Bắc.
Theo lời kể của thượng úy Nguyễn Tiến Đạt – Đội trưởng Đội tham mưu, vụ án kẻ nghịch tử đổ xăng lên người mẹ đốt ở xã Tiền Phong, huyện Đà Bắc được xét xử lưu động tại hội trường UBND huyện Đà Bắc hôm 25-3-2011. Hôm đó, phiên xét xử thu hút hàng trăm người dân địa phương đến tham dự, chứng kiến. Họ đến để bày tỏ sự căm phẫn trước hành động của đứa con nghịch tử nhẫn tâm nhìn mẹ bị thiêu cháy rồi ung dung đi ngủ.
Lòng mẹ bao la
Có lẽ điều đáng nói hơn sau vụ án này chính là tấm lòng người mẹ. Với tính chất và mức độ nghiêm trọng của vụ án, cơ quan tiến hành tố tụng đã vào cuộc để trừng trị tội ác của đứa con bất hiếu vì hành vi quá nhẫn tâm. Tuy nhiên, đúng như người ta nói “lòng mẹ bao la”, người mẹ già tội nghiệp bị con thiêu sống đó cũng không nỡ nhìn con mình bị pháp luật nghiêm trị. Bởi dẫu sao đó cũng là đứa con mà bà dứt ruột đẻ ra.
Ngày đưa Đinh Công Hà ra xét xử, nhiều người đến tham dự phiên tòa, đa phần không phải là những người thân thích của bị cáo, hay nạn nhân, nhưng họ đến để xem một phiên tòa tìm công lý cho người mẹ tội nghiệp. Tuy nhiên, trong khi Hà ra sức bao biện cho hành vi phạm tội của mình thì ngược lại, bà Bình lại một mực xin giảm tội cho con. Lời cầu xin của bà trước phiên tòa về việc giảm tội cho con càng làm cho phiên tòa thêm đẫm nước mắt, xót xa.
Đinh Công Hà đã bị VKSND tỉnh Hòa Bình truy tố về tội giết người theo điểm đ, điểm n, khoản 1, Điều 93 Bộ luật Hình sự (trường hợp giết ông, bà, cha, mẹ, nguời nuôi dưỡng, thầy giáo, cô giáo của mình và giết người có tính chất côn đồ) với khung hình phạt tù 12-20 năm, chung thân hoặc tử hình. Hội đồng xét xử nhận định, việc bà Bình không chết nằm ngoài chủ ý của Hà. Hành vi vi phạm pháp luật của Hà không chỉ xâm phạm đến sức khỏe, tính mạng của người khác mà còn phạm vào luân thường đạo lý của con người.
Với tội ác trời không dung, đất không tha của mình, Đinh Công Hà bị tuyên phạt 15 năm tù giam. Những năm tháng trả giá cho tội lỗi cũng không thể bù đắp được tình thương của người mẹ, nếu lương tâm của kẻ tội đồ không thức tỉnh…

Bangladesh: Kinh hoàng chồng cắt đứt nhiều ngón tay của vợ

Các tổ chức nhân quyền ở Bangladesh đã yêu cầu trừng trị thích đáng đối với người chồng bị cáo buộc cắt gần hết các ngón trên bàn tay phải của người vợ trẻ, chỉ vì người vợ muốn được học cao hơn.

Cảnh sát cho hay Rafiqul Islam, 30 tuổi, tấn công vợ sau khi người vợ cố gắng theo đuổi học cao học mà không có sự đồng ý của anh ta.
Cũng theo cảnh sát, Islam là lao động phổ thông làm việc ở Các tiểu vương quốc Ảrập Thống nhất. Anh ta thừa nhận tội lỗi của mình ngay sau khi trở về nhà từ Vùng Vịnh.
Vụ việc là một trong rất nhiều vụ bạo lực gia đình, mà người bị hại là những phụ nữ có học, xảy ra tại Bangladesh trong những tháng gần đây.

Hawa Akther Jui hi vọng vẫn tiếp tục được học và sẽ viết bằng tay trái.
Cảnh sát cho biết Islam đã trói người vợ 21 tuổi Hawa Akther Jui vào đầu tháng này. Sau đó anh ta bịt miệng cô lại và cắt 5 ngón tay. Các bác sỹ cho hay các ngón tay không thể nối lại và Akther sẽ phải sống với bàn tay cụt ngón suốt đời.
“Sau khi anh ta trở về Bangladesh, anh ta muốn nói chuyện với tôi. Rồi đột nhiên anh ta bịt mắt tôi vào và trói tay tôi”, Akther cho biết. “Anh ta cũng lấy băng dính dán miệng tôi lại và nói là muốn cho tôi một món quà bất ngờ. Nhưng thay vào đó, anh ta đã cắt các ngón tay tôi”.
Cô cho biết người chồng không được học hành đầy đủ của cô không chấp nhận cô đăng ký theo học cao học.
Cô cũng cho biết, người chồng đã dọa cô phải “gánh chịu hậu quả nặng nề” nếu chống lại anh ta.
“Các bác sỹ cho biết các ngón tay tôi có thể được nối lại trong vòng 6 giờ, nhưng anh ta đã từ chối trao chúng. Sau thới gian đó, một người thân khác của chồng tôi đã ném các ngón tay vào thùng rác. Cuối cùng chúng tôi đã tìm được chúng, nhưng đã quá muộn”, Akther cho biết. Hiện cô vẫn đang trong thời gian bình phục tại nhà cha mẹ mình.
Cô cũng cho biết không muốn sống với chồng nữa và muốn chồng phải bị trừng phạt nặng vì vụ tấn công.
Người chồng hiện đang bị cảnh sát giam giữ. Theo cảnh sát, điều tra ban đầu cho thấy đây là “vụ tấn công đã được lên kế hoạch trước”.
“Người chồng đã thừa nhận cắt các ngón tay vợ. Chúng tôi sẽ đưa ra cáo buộc đối với anh ta”, một cảnh sát điều tra cho biết.
Trong khi đó Akther rất muốn tiếp tục được theo học. “Giờ đây tôi bắt đầu tập viết bằng tay trái. Tôi muốn được thấy mình có thể tiến xa được tới đâu. Tôi không bao giờ có thể tưởng tượng các ngón tay của tôi sẽ bị cắt rời như thế này chỉ vì tôi muốn được học”.
Vụ tấn công xảy ra sau một vụ việc tương tự vào tháng 6. Khi đó một giảng viên đại học đã bị mất một bên mắt, trong khi mắt còn lại bị tổn thượng nặng, do bị chồng tấn công. Người chồng trong vụ việc đã chết khi bị giam giữ vào đầu tháng này, khi đang chờ xét xử.

Quà sinh nhật khủng của đại gia Trung Quốc

Mới đây, một đại gia ở Trung Quốc đã mạnh tay vung tiền tậu chiếc Bugatti Veyron Super Sport Merveilleux độc nhất vô nhị nhân dip sinh nhật lần thứ 40.

Bản thân cái tên Bugatti Veyron Super Sport đã đủ gợi lên quyền lực tối ưu và niềm kiêu hãnh vô biên. Không chỉ đang nắm giữ danh hiệu “ông hoàng tốc độ”, đây còn là siêu xe đắt nhất hiện nay với giá ngất ngưởng 2,6 triệu USD (tương đương khoảng 50 tỷ đồng). Cỗ xe 1200 mã lực, tăng tốc từ 0-100 km/h chỉ mất 2.5 giây và chạm tốc độ tối đa 431 km/h này chỉ “ra lò” đúng 30 chiếc.
Quà sinh nhật “khủng” của đại gia Trung Quốc


Ấy vậy mà siêu xe hàng đầu thế giới vẫn chưa làm hài lòng một đại gia trung niên ở Trung Quốc. Như một món quà mừng sinh nhật lần thứ 40 của mình, người đàn ông này đã đặt hàng hãng xe Pháp Bugatti chế tạo một phiên bản Super Sport đỉnh hơn và chỉ có duy nhất một chiếc. Và bản Veyron Super Edition Merveilleux ra đời.

Điểm nhấn trên xế Super Sport có một không hai này là thân xe làm hoàn toàn bằng sợi carbon bóng loáng, bộ la-zăng hợp kim màu đen, cabin màu xanh da trời, logo “Super Sport” sắc đen.

Danh tính đại gia chịu chơi trên vẫn chưa được tiết lộ. Chỉ biết ông ta tên gọi "Simon". Chiếc Super Sport của ông ta cũng chính là chiếc Super Sport đầu tiên có mặt ở Trung Quốc.

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Giật mình với mỹ phẩm sinh viên giá siêu rẻ

Son môi, kem dưỡng da tay, sáp chống nẻ, phấn mắt, chuốt mi... giá rẻ đến bất ngờ, chỉ từ 6-10 ngàn đồng/sản phẩm.
Làm đẹp với 10 ngàn đồng!

Chưa bao giờ "cơn bão" mỹ phẩm giá rẻ lại tràn ngập chợ sinh viên như hiện nay với đa dạng mẫu mã, chủng loại nào kem dưỡng trắng da, son môi, phấn má, phấn mắt, nước hoa,...Điều đáng nói là các loại mỹ phẩm ở đây được rao bán với giá siêu rẻ đến giật mình.
 
Tìm đến một quầy hàng mỹ phẩm tại chợ đêm sinh viên Dịch Vọng, tôi được chị bán hàng đon đả mời chào. Bên cạnh những sản phẩm có gắn mác các thương hiệu nổi tiếng như LipIce, Pond’s, Nivea, Hazeline … bán với giá chỉ bằng một nửa hoặc 1/3 so với giá gốc.
 Kem dưỡng da tay giá 10.000 đồng! 
 
Chị này còn giới thiệu với tôi một số loại mỹ phẩm "nhập ngoại" như son dưỡng môi nhập từ Thái Lan, nước hoa Singapore,...Tất cả đều được giới thiệu là "hàng xịn", đảm bảo chất lượng, dùng không hại da. Tuy nhiên, nếu để ý, chỉ cần nhìn những hình ảnh giới thiệu trên sản phẩm cũng có thể dễ dàng nhận biết những món hàng này đều không rõ nguồn gốc, xuất xứ, thậm chí không có hạn sử dụng.

Cầm thỏi son dưỡng môi màu hồng, có mùi kẹo ngọt thơm nức, chị bán hàng liền giới thiệu "đây là hàng Thái Lan, mùa đông năm nay bán chạy lắm, giá chỉ 15 ngàn thôi". Khi tôi vừa ngỏ ý mua nhiều hơn thì giá cả thế nào, chị này nhanh miệng "trên 5 cái thì lấy 10 ngàn".

Không chỉ bày bán tràn lan ở chợ sinh viên, mỹ phẩm giá rẻ còn tìm thấy ở "siêu thị". Theo lời "giới thiệu" của một nhóm teen, tôi đến siêu thị trên đường Xuân Thủy, Cầu Giấy đi mua mỹ phẩm giá 10 ngàn đồng!

Siêu thị này nằm ngay trước cổng chợ Nhà Xanh. Bước vào mới thấy la liệt các loại mỹ phẩm và dụng cụ làm đẹp từ son, phấn mắt, phấn má, kem dưỡng da, chì kẻ mắt, mascara, đến kẹp mi, mi giả...Điều ngoài sức tưởng tượng là tất cả các sản phẩm làm đẹp ở đây đều đồng giá 10.000 đồng/sản phẩm.

Theo quan sát của PV, siêu thị này thu hút rất đông học sinh, sinh viên vào mua hàng. Vì hàng quá rẻ nên hầu như ai cũng ra về với một hoặc hai sản phẩm trên tay. Tôi cũng mua một hộp phấn mắt, giá 10 ngàn đồng.
 
Mỹ phẩm giá rẻ bày bán tràn lan ở chợ đêm SV.
 
Biết "hàng lởm" nhưng "ham của rẻ"

Với túi tiền hạn hẹp, sinh viên luôn mong muốn mua được hàng giá rẻ. Chợ đêm và siêu thị bán đồ Trung Quốc đồng giá được cho là nơi mua sắm lý tưởng vì không còn nơi nào giá rẻ hơn.

Ưu điểm của các mặt hàng mỹ phẩm ở đây là giá rẻ, hợp túy tiền sinh viên. Tuy nhiên, chất lượng của những mặt hàng này thì cả người bán và người mua đều biết rõ.

"Mua cái này làm gì, đồ đểu dùng hại da lắm" - "Rẻ mà, tội gì không mua, lúc nào cần thì dùng". Đó là dòng đối đáp ngắn của một đôi bạn trẻ mà tôi nghe được ở siêu thị đồng giá bán mỹ phẩm Trung Quốc như đã nói ở trên. Bạn gái "ham rẻ" này quyết định bỏ ra 20.000 đồng để rinh về một thỏi son môi màu hồng và một hộp phấn mắt về dự trữ "khi nào cần thì dùng".
 
Đi mua mỹ phẩm ở các cửa hàng, ai ai cũng "săm soi" thật kỹ để tránh lấy phải hàng "made in China". Thế nhưng, với gian hàng mỹ phẩm 100% có xuất xứ từ Trung Quốc này, các bạn sinh viên lại tỏ ra rất hào hứng.
 
Biết là "hàng lởm" nhưng nhiều sinh viên "ham của rẻ" nên loại mỹ phẩm này vẫn đắt khách.
 
L. Nhung, SV ĐH Thương mại chia sẻ: "Chỉ tốn 70 ngàn đồng mình đã sắm đủ một bộ mỹ phẩm làm đẹp bao gồm son môi, phấn nền, phấn má, chì kẻ mắt, chuốt mi, phấn mắt và cả một lọ sơn móng tay. Mua đủ bộ thế này ở cửa hàng mỹ phẩm thì phải lên đến tiền triệu".

"Biết là hàng lởm, nhưng giá rẻ nên mua không thấy tiếc tiền. Mình không hay trang điểm, thỉnh thoảng có sinh nhật sinh nhẽo thì quét tí thôi. Dùng ít chắc chả hại gì đâu", Nhung hồn nhiên nói.

Truyền thông cảnh báo, cùng với tri thức học được ở giảng đường, không khó để các bạn sinh viên nhận ra các loại mặt hàng này đều kém chất lượng. Tuy nhiên, tâm lý ham của rẻ, thích làm đẹp khiến nhiều bạn nữ vẫn lao vào mua hàng như những con thiêu thân.
 
Mỹ phẩm rẻ tiền chứa đựng những gì?

Theo Sức khoẻ và Dinh dưỡng, mỹ phẩm rẻ tiền chỉ là sáp và bột màu, không có chất bảo vệ da nên sử dụng lâu ngày sẽ làm hư da.

Chuyên viên của Công ty Mỹ phẩm LG-Vina khẳng định: Với giá quá rẻ như vậy thì không thể nào có một sản phẩm tốt. Theo quy định đối với mỹ phẩm, tất cả nguyên liệu hay hợp chất để sản xuất đều phải được kiểm tra nghiêm ngặt.

Ví dụ, một hộp phấn mắt của các nhãn hiệu uy tín đều được xét đến mức độ an toàn để có thể dùng ở vùng mắt, một vùng rất nhạy cảm. Hay như son môi, ngoài màu sắc làm đẹp còn phải có chất giữ độ ẩm để bảo vệ môi không bị nứt và khô; mascara ngoài việc tạo màu còn phải có chất giữ màu và không gây rụng lông mi; phấn hồng phải phù hợp và giảm mức độ dị ứng da đến mức thấp nhất. Những sản phẩm đạt các yêu cầu trên không thể có giá thấp hơn mức giá 30.000 đồng/sản phẩm.

Cũng theo phân tích của các nhà chuyên môn, sở dĩ có các loại mỹ phẩm rẻ tiền như vậy là do các sản phẩm thực chất chỉ đơn giản làm từ bột màu và sáp để tạo màu sắc cho các loại phấn hồng, phấn mắt, phấn nền, son...

Bà Souche, chuyên viên huấn luyện săn sóc da của Viện Dermalogica (Mỹ) tại Việt Nam, phân tích tác hại của việc sử dụng các loại mỹ phẩm rẻ tiền như sau: Các loại sản phẩm với giá rẻ như trên không chứa các chất bảo vệ da do các hoạt chất này rất đắt tiền và vì vậy chúng phá hoại da hơn là làm đẹp da.

Để hạn chế tác hại, các nhà chuyên môn khuyên người tiêu dùng nên thử trước khi sử dụng chính thức bằng cách bôi vào vùng da nhạy cảm như cổ, mu bàn tay... để kiểm tra khả năng phản ứng của da.

Theo La Hoàn
Vietnamnet

Cô gái bị ép xăm hình quái vật: Công an Vũng Tàu ra Nghệ An lấy lời khai

Chiều tối 14/12, cán bộ cơ quan Công an TP Vũng Tàu đã trực tiếp gặp Nguyễn Thị G. (trú xã Nghi Diên, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) để lấy lời khai về việc G. bị chủ quán cà phê ở Vũng Tàu tra tấn, cạo đầu, ép xăm hình ba con vật trên người.
Đồng thời, công an cũng đã xác minh lý lịch của Nguyễn Thị Hương (quê xã Nghi Diên, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) - nhân viên được bà chủ yêu cầu chở G. đi xăm.
Nguyễn Thị G. với hình xăm trên mặt và bầu ngực

Chị của G. cho biết sau khi G. về quê, bà chủ vẫn gọi điện thoại ra đe dọa sẽ thuê “xã hội đen” ở TP Vinh thanh toán sáu mẹ con G. Hiện G. đang trú tại một cơ sở thẩm mỹ ở TP Vinh (Nghệ An) để xóa vết xăm với giá 30 triệu đồng. Chủ cơ sở thẩm mỹ cho biết dự kiến khoảng một tháng nữa các vết xăm trên người G. mới có thể xóa hết.

Công an TP Vũng Tàu đã mời vợ chồng chủ quán nơi G. làm việc là Phạm Thế Phong và Nguyễn Thị Anh (tức Trâm Anh, ngụ đường Lê Quang Định, phường Thắng Nhất, TP Vũng Tàu) và những người có liên quan để làm rõ.

Ngày 15/12, Công an TP Vũng Tàu sẽ trực tiếp gặp chị của G. để tiếp tục lấy lời khai.

Vụ mua dâm "nghìn đô": Chân dung tú ông "chị Bảo Bảo"

Khác với vẻ ngoài to cao, lịch lãm, ‘má mì’ Bảo Bảo lại tỏ ra khá rụt rè, e thẹn khi tiếp xúc với phóng viên.

Một ngày sau khi đường dây gái gọi ngàn đô bị CATP Hà Nội ‘lật mặt’, PV VTC News đã có cơ hội được tận mắt để ‘tiếp kiến’ người đứng đầu ổ nhóm này. Y tên thật là Nguyễn Ngọc Vĩnh, (SN 1975, thường trú tại thị trấn Cam Đức, huyện Cam Lâm, tỉnh Khánh Hòa) và thường được em út trong giới gái gọi xưng với cái tên là “chị Bảo Bảo”.
Trong căn phòng tạm giam lạnh vắng, Vĩnh thẫn thờ ngồi co ro với chiếc sơ mi cộc tay. Khác với vẻ ngoài to cao, lịch lãm, ‘má mì’ Bảo Bảo lại tỏ ra khá rụt rè, e thẹn khi tiếp xúc với phóng viên.

Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Vĩnh giới thiệu rành mạch những thông tin về mình với giọng điệu “ẻo lả”: “Em sinh ra ở Khánh Hòa trong gia đình có 5 anh chị em. Em là con thứ 4. Gia đình em ở nhà chủ yếu là nghề nông. Em học đến hết lớp 12 sau đó em đi làm tiếp thị một thời gian. Ba em mất lâu rồi, giờ chỉ còn má em đã gần 70 tuổi. Em thương má lắm.”

Vừa trả lời, Vĩnh e thẹn nhỏ lệ. Hai bàn tay đôi lúc lại uốn éo xoa xoa vào nhau, thi thoảng đưa lên mặt gạt nước mắt: “Thưa các anh chị, công việc này em không làm chuyên nghiệp đâu (nghề môi giới gái mại dâm – PV). Lần này em ra Hà Nội chơi cùng với 4 người bạn của em (bốn gái bán dâm bị bắt ngày 14/12 – PV). Họ đều là những người chơi cùng nhóm với em. Mục đích của chúng em ra Hà Nội lần này chỉ là đi du lịch thôi. Do Yến (tên một cô gái bị bắt) rủ em đi nên em mới ra cùng. Sau mỗi chuyến đi khách như thế các bạn muốn cho bao nhiêu thì cho.”

Trong câu chuyện của Vĩnh tại phòng tạm giam, đôi lúc Vĩnh lại “đong đưa” sang câu chuyện về cuộc đời của mình. Vĩnh vào Sài Gòn từ năm 2001 và làm việc tại một quán cà phê với mức lương 3 triệu đồng/ tháng. Những năm tháng sống tại đây Vĩnh đã nhanh chóng hòa nhập với cuộc sống đô thị tấp nập. Vĩnh tham gia cùng chơi với những nhóm bạn sành điệu. Ở mảnh đất phồn hoa đó, Vĩnh thấy được nhiều điều mới mẻ mà ở quê Vĩnh chưa bao giờ gặp.

Cái biệt danh “chị Bảo Bảo” của Vĩnh cũng do bạn bè cùng chơi đặt cho, vì từ nhỏ Vĩnh có tên thường gọi là Bảo. “Em vẫn chưa có vợ. Mới chỉ có người yêu thôi nhưng đã chia tay rồi. Cô ấy là một người bạn trong nhóm cùng chơi” – Vĩnh nhẹ nhàng chia sẻ.

Nói về cuộc môi giới mua bán dâm với những vị khách “BMW”, Vĩnh cho biết đó chỉ là những người mới quen sau cuộc nhậu nhẹt với nhóm của Vĩnh trong một nhà hàng. Sau mỗi lần đi khách như vậy, khách hàng chỉ cho Vĩnh từ vài trăm ngàn đến 1 triệu đồng.

“Hiện chị hai em ở Sài Gòn cũng đã biết việc em bị bắt rồi. Chị nói em phải thành khẩn để được giảm nhẹ tội. Nếu có thể các anh cho em về khách sạn (nơi Vĩnh bị bắt) để em lấy đồ.” – Vĩnh cúi mặt ngậm ngùi nói rồi lủi thủi quay trở về phòng giam.

Theo lời một trinh sát cho biết, trong các tin nhắn với một số người, Vĩnh nói: “Đoàn làm phim đang có mặt tại Hà Nội giá từ 200 USD đến 2000 USD”. Những từ ngữ như “rau muống”, “rau sạch” và “tiền nào của đấy” được Vĩnh sử dụng thành thục để giao dịch với khách. Trong mỗi vụ dẫn khách như vậy, “chị Bảo Bảo” còn trực tiếp thu của gái bán dâm khoảng 1 triệu đồng/lượt khách.

Qua xác minh của lực lượng CSHS – CA quận Đống Đa, “chị Bảo Bảo” là một người khá nổi tiếng về môi giới mại dâm. Trong tay hắn có rất nhiều “chân dài”, sẵn sàng bán dâm với giá 400 – 2.000 USD. Cũng theo kết quả điều tra của lực lượng công an, đường dây gái gọi cao cấp của “chị Bảo Bảo” không chỉ dừng lại ở việc mua giới mại dâm trong nước mà còn mô giới mại dâm cho các tour du lịch cùng với các “đại gia” ra nước ngoài với giá hàng nghìn USD.

Trước đó, vào ngày 11/12 lực lượng công an cũng đã phát hiện Vĩnh cùng 4 cô gái “chân dài” từ TP HCM ra Hà Nội. Về đến sân bay Nội Bài, Vĩnh đưa các cô gái về nghỉ ngơi và đến tối 13/12, Vĩnh cùng 4 cô gái đến gặp 4 người đàn ông đi chiếc xe ôtô BMW. Sau đó, họ đưa nhau đến khách sạn Sunny Hotel để tiến hành mua bán dâm. Đến 0 giờ 30 phút sáng hôm sau thì bị bắt giữ.

Hiện cơ quan CA vẫn đang tiếp tục điều tra, hoan tất hồ sơ để xử lý đối tượng.

Chuyện lạ về ấp săn chuột người Việt ở Campuchia

Cứ nghĩ hàng trăm tấn chuột ấy được nhập về Việt Nam để lên bàn nhậu thành món thịt rừng, hoặc thành patê kẹp trong bánh mì thì thật chua xót.

Cảnh làm chuột ở Chạy Thum.
 
Không ít làng quê ở nước ta có thói quen ăn thịt chuột. Như làng Cổ Dũng (Kim Thành, Hải Dương), cả làng có nghề đi săn chuột đồng bán kiếm sống.

Rồi làng Đình Bảng, người dân đi bắt chuột cả ở cống rãnh Hà Nội cung cấp cho các nhà hàng làm “giả cầy”, cho những bợm nhậu khoái khẩu món thịt chuột. Một số làng ở Hà Tây cũ, rồi Thanh Trì (Hà Nội) cũng ẩm món ăn có phần rùng rợn này.
Tuy nhiên, với những ngôi làng Bắc bộ này, chuyện săn chuột, ăn chuột dường như chỉ là một nét văn hóa còn đọng lại từ xưa mà thôi. Kể cả trong những ngôi làng có truyền thống ăn chuột này, người xơi được thịt chuột cũng không phải nhiều.

Sự chuyên nghiệp trong nghề săn chuột, làm thịt, chế biến chuột phải kể đến một ấp của người Việt bên đất nước Campuchia.

Tôi đã vô tình ghé qua ấp chuyên nhập khẩu chuột về Việt Nam trong chuyến lang thang ra ngoài biên ải và đã phát hiện một sự thật kinh hoàng: Mỗi ngày có cả chục tấn thịt chuột từ Campuchia tuồn về Việt Nam để lên bàn nhậu!

Trong những ngày lang thang ở huyện vùng biên nghèo nàn An Phú (An Giang), tôi có duyên quen biết Tèo “gà”.

Tèo “gà” sống dài ngày trong ngôi nhà nghỉ ở vùng biên. Gã có biệt danh Tèo “gà” là vì gã là một trong những trọng tài uy tín nhất của trường đá gà ngoài biên ải.
Ngoài việc làm trọng tài cho trường đá gà, gã còn kiêm thêm nghề “độ gà”. Những tay chơi gà chuyên nghiệp thường thuê riêng cho chú gà chọi của mình một “huấn luyện viên”.

Tèo “gà” vừa là trọng tài của trường đá gà vừa là huấn luyện viên của một số “chiến kê”. Các ông chủ bỏ rất nhiều tiền, thuê nhà nghỉ cho Tèo ở, để Tèo luyện gà cho họ.

Mỗi con gà, họ đặt cược vào đó cả trăm triệu bạc, thậm chí cả tỷ bạc, nên đó không phải là chuyện chơi đơn thuần.
Chuột lúc nhúc trong lồng trước nhà các gia đình người Việt ở ấp Chạy Thum.
Rồi cũng đến ngày thứ bảy, các đại gia của Sài thành, Tây Đô nghỉ việc cơ quan, họ đánh ôtô với cả bao tiền xuống An Phú, rồi vượt biên sang Campuchia đá gà, cá cược. Tôi được Tèo “gà” cho theo chân.
Chúng tôi cưỡi chiếc thuyền lá lúa vượt sông Bình Di vào lúc mặt trời vừa nhú khỏi tán thốt nốt. Bên này biên giới là cửa khẩu Long Bình, với duy nhất một cái chợ hai tầng có vẻ khang trang, còn bên kia, ngoài mấy ngôi nhà lá, thì chỉ có cái casino trông có vẻ hoành tráng.

Cả cái dãy nhà ô hợp, toàn gái Việt Nam sang bán dâm trông cũng lúp xúp như ổ chuột.

Con thuyền lá lúa không cập ở bến trước cửa khẩu nước bạn, mà xuôi sông về mạn trái. Ngay mép sông có một ấp, toàn nhà lợp lá thốt nốt. Bao bọc ấp là biển cát trắng mênh mông, chỉ lơ thơ có hai thứ cây là bạch đàn và thốt nốt.

Ấp có tên là Chray Thom, nhưng người Việt thì gọi là Chạy Thum cho thuận miệng. Ấp thuộc huyện Cỏ Thum, tỉnh Kandal, Campuchia.
Bên phải ấp là dãy nhà thổ, nằm tênh hênh giữa những đụn cát trắng. Sau ấp là casino hoành tráng và giữa cái ấp này là một trường đá gà lớn chưa từng có.

Mỗi ngày, có cả chục tỷ đồng đổ ra bãi cát để cá cược ăn thua. Có 4 cảnh sát, đi giày cao cổ, quần áo rằn ri, với một khẩu AK, một khẩu súng ngắn đeo lủng lẳng bên hông, đi lại quanh trường đá gà. Họ có mặt ở đây không phải để tóm các con bạc mà để bảo vệ ổ cờ bạc cực lớn này.

Điều đặc biệt mà tôi nhận thấy ở ấp Chạy Thum, đó là 100% dân số trong ấp là người Việt Nam, toàn vượt biên sang đây dựng nhà tạm sinh sống. Tuy nhiên, điều đặc biệt nhất là cả ấp sống, làm giàu bằng nghề săn chuột ở Campuchia.

Nằm ngay đầu ấp là ngôi nhà lợp lá thốt nốt của anh Nguyễn Văn Nhân. Trước sân nhà anh chứa hàng trăm lồng chuột lớn nhỏ, với lúc nhúc chuột bên trong.
Vừa mới sáng sớm, đã thấy một xe tải chuột chở đến, lóc nhóc là chuột lớn, chuột bé. Tính ra, có đến hơn tấn chuột nằm trong sân nhà anh.

Anh Nhân cho biết, ngày nào cũng vậy, rất đều đặn, anh thu mua khoảng 1 tấn chuột, làm thịt, rồi nhập về Việt Nam qua sông Bình Di. Tất nhiên chuyện nhập chuột là nhập lậu, chứ hải quan nào cho nhập thứ thực phẩm ấy.

Tôi dạo quanh ấp và hình dung rằng chuột ở khắp đất nước Campuchia đã đổ về cái ấp nhỏ bé này trước khi nhập vào Việt Nam.

Anh Nhân là một thợ săn chuột chuyên nghiệp. Vợ anh vồ chuột cũng sành không kém. Cả hai vợ chồng đều sinh ra, lớn lên ở “ấp thịt chuột” Phù Dật nổi tiếng nhất xứ Cửu Long.

Bao nhiêu năm nay, vợ chồng anh, rồi cả ấp Phù Dật dắt chó, vác chỉa đi khắp xứ, từ Long An cho đến mũi Cà Mau để săn chuột.

Mấy năm nay, chuột ở miệt miền Tây vãn đi nhiều, họ chuyển kế sinh nhai sang nước bạn Campuchia. Vậy là vợ chồng anh Nhân cùng dân ấp Phù Dật kéo cả sang đất bạn lập nghiệp.
Rồi những thợ săn chuột siêu hạng nhất miền Tây cũng kéo hết sang Campuchia kiếm sống. Họ quần tụ ở ấp Chạy Thum để hành nghề tạo nên một ngôi làng săn và chế biến thịt chuột lớn nhất Campuchia và không chừng lớn nhất thế giới.

Có một điều khá đặc biệt, những người hành nghề săn chuột có thể thoải mái đi lại trên đất Campuchia mà không cần phải có một loại giấy tờ hay chi phí gì.

Cảnh sát, biên phòng nước bạn, cứ nhìn thấy người Việt Nam dắt chó, vác chỉa, đeo theo lồng, giỏ thì không bao giờ hỏi giấy tờ, gây khó dễ gì cả. Họ coi những người này như những “chiến binh diệt chuột tình nguyện”.

Anh Nhân nói vui: “Không chừng một ngày nào đó, Quốc vương xứ Nam Vang này còn tặng huy chương vì sự nghiệp diệt chuột cho tớ cũng nên lắm! Mấy năm nay, vợ chồng tớ đã tiêu diệt giúp nước bạn cả trăm tấn chuột rồi. Cả cái ấp này đã vặt lông, lột da đến hàng ngàn tấn chuột”.
Anh Nhân nói vui vậy, nhưng nghe ra cũng chí lý. Nếu hàng ngàn tấn chuột kia sống sót, chúng gây thiệt hại cho nước bạn không biết bao nhiêu mà kể. Nhưng ngẫm lại, đống chuột ấy được nhập về Việt Nam để lên bàn nhậu thành món thịt rừng, hoặc thành patê kẹp trong bánh mì thì thật chua xót.

Khắp ấp Chạy Thum, đâu đâu cũng thấy những lồng chuột chất thành đống, người người chụm đầu vào nhau làm thịt chuột rất chuyên nghiệp. Cả ấp có đến 300 hộ sống bằng nghề săn bắt, mua bán, chế biến, nhập khẩu thịt chuột.

Mỗi gia đình lại có vài người làm thuê. Nhiều gia đình, như vợ chồng anh Nhân, có tới 15 người làm thuê, với mức lương 2-3 triệu đồng/tháng. Đã có không ít triệu phú nổi lên ở cái ấp kỳ lạ này cũng nhờ cái nghề khá kỳ cục liên quan đến con chuột.

Trong thời gian lang thang ở ấp thịt chuột xứ Nam Vang, tôi nhận thấy có một chuyện rất ý nghĩa: hàng chục cô gái từng bỏ đồng ruộng nước nhà đi buôn phấn bán hương xứ người, hiện cũng đã trở thành những thợ mổ chuột, làm thịt chuột rất thiện nghệ, với mức thu nhập không cao bằng nghề cũ, nhưng nó lương thiện hơn.

Việc phân công lao động trong ấp rất cụ thể, thành từng nhóm, gồm các nhóm săn chuột, thu mua và làm thịt.

Người dân trong ấp đều là sát thủ diệt chuột siêu hạng. Anh Nhân bảo, cái kiểu đi đặt bẫy của ông “vua chuột” ở Hà Tây cũ để tóm từng con một như báo chí vẫn ca tụng… xoàng lắm.

Không ai ở đây bắt chuột theo kiểu đặt bẫy cả đêm mới tóm được vài con thế. Họ cũng không bắt chuột theo kiểu cho chó đi ngửi từng hang, rồi hun khói, hoặc tát nước đuổi chuột ra ngoài của những thợ săn chuột nghiệp dư xứ Bắc kỳ.
Ba phương pháp bắt chuột nổi tiếng và thường xuyên sử dụng nhất của thợ săn trong ấp gồm: cắm đăng, đặt lọp, dậm cù.

Cắm đăng, đặt lọp giống như bắt cá trên sông, nhưng trên lọp còn phủ một hệ thống chài. Khi phát hiện ra đám cỏ, đám lúa nào có nhiều chuột, họ cắm đăng, đặt lọp ở một phía, rồi vây tròn, dồn chuột vào đăng, vào lọp, vào chài.

Đàn chó cứ xồng xộc chạy xung quanh, đố tên chuột nào dám phá vòng vây chạy ra ngoài. Thế là, đàn chuột nằm gọn trong đăng, trong lọp, không thiếu một tên. Tên chuột nào bạo gan nhảy qua đăng, qua lọp thì chui vào lưới. Chả tên nào thoát được. Đặt lọp một lần có khi chuột dồn vào nhiều đến nỗi nhấc lọp không nổi.